Thứ Năm, 19 tháng 1, 2017

Sát tết, đồng loạt tăng giá dầu



Hôm nay (19/1) là kỳ điều hành lần thứ 2 đối với thị trường xăng dầu Việt Nam. Tuy nhiên, trái với sự đồn đoán lo ngại, mặt hàng xăng A92 tiếp tục được giữ nguyên giá như cũ, do tác động của việc thuế nhập khẩu bình quân gia quyền giảm.

Cụ thể, giá xăng A92 sẽ vẫn là 17.590 đồng/lít.

Sát tết, đồng loạt tăng giá dầu
Chỉ có dầu diesel phải điều chỉnh tăng 290 đồng/lít, lên mức giá mới tối đa là 14.047 đồng/lít.

Giá dầu hoả cũng điều chỉnh tăng 347 đồng/lít, lên mức giá mới là 12.600 đồng/lít. Mặt hàng dầu madut tăng mạnh nhất trong 4 loại hàng xăng dầu, với mức tăng là 496 đồng/kg chốt giá mới sẽ là 11.623 đồng/kg.



Song hành với mức điều chỉnh này, Liên Bộ Công Thương- Tài chính cũng cho biết, để giữ giá xăng như hiện nay, các doanh nghiệp sử dụng Quỹ Bình ổn để bù đắp khoảng 503 đồng/lít xăng khoáng do chênh lệch giữa giá cơ sở và giá bán lẻ còn lại. Việc sử dụng quỹ bình ổn cho 3 mặt hàng dầu còn lại đang từ mức 250 đồng- 567 đồng/lít,kg được dở bỏ, ngừng sử dụng do cả 3 mặt hàng này đã được tăng giá.

Trên thị trường Singapore, 15 ngày qua, giá trung bình đối với xăng A92 là 66,707 USD/thùng, dầu diesel là 65,236 USD/thùng, dầu hoả là 65,384 USD/thùng và khoảng 335,989 USD/tấn.

Trước đó, tại kỳ điều chỉnh đầu tiên của năm 2017, xăng A92 cũng không tăng giá. Các mặt hàng dầu chỉ tăng trên 300 đồng/lít.

Tuy nhiên, theo thông báo của Petrolimex, riêng giá xăng A95 vẫn tăng thêm 110 đồng, chốt mức giá là 18.440 đồng/lít.

Nguồn: Tin moi                                         

Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2017

Tôi hối hận khi cố cưới anh cho bằng được

Tôi chưa làm gì sai, luôn nghĩ cho gia đình, chưa cãi lại một câu, bao lần tự an ủi mình một ngày nhà chồng sẽ thích tôi nhưng có lẽ tôi đã nhầm.

Tôi sinh ra và lớn lên ở tỉnh lẻ, bố mẹ không giàu nhưng so với kinh tế ở quê thì gia đình tôi thuộc dạng khá. Bố mẹ sinh được hai cô con gái xinh xắn (trong đó có tôi). Tôi rất duyên, có đôi mắt đẹp nhưng đượm buồn, ở tỉnh lẻ nhưng da tôi trắng, tóc vàng, cao nên ai cũng bảo giống tây. Học cấp 3 tôi được rất nhiều thầy giáo thích, tôi biết điều đó nhưng luôn giữ khoảng cách. Học xong cấp 3 mấy thầy thổ lộ tình cảm tôi đều từ chối vì lúc đó cảm giác mình không hề yêu hay thích ai. Rồi tôi đậu đại học tại thành phố, ở đó có rất nhiều người tán tỉnh. Tôi không quen ai, chỉ biết từ nhà tới trường, tôi dám khẳng định mình rất ngoan, đến nỗi ông chủ nhà còn muốn gán ghép tôi cho con trai ông.

Rồi ra trường tôi có quen anh, là công an, hiền lành thật thà. Ngay từ đầu tôi không biết anh là người ở thành phố đó, bố mẹ anh là hiệu trưởng của trường đại học nổi tiếng, đến khi biết thì tôi đã yêu anh. Anh không giống người con trai khác săn đón liên tục mà rất chân thật. Anh không biết tâm lý phụ nữ nhưng không hiểu sao tôi lại có tình cảm. Đến khi bố mẹ anh đòi gặp tôi, biết tôi là gái tỉnh lẻ nên không đồng ý. Bà dọa tôi, tôi chấp nhận xa anh. Anh đã yêu tôi nhiều và thật lòng nên ngồi dưới sân đợi tôi đến 2h đêm. Tôi thương anh quá nên lại gặp anh, hôm đó chúng tôi đã đi quá giới hạn. Anh bảo tôi có bầu để cưới, tôi đồng ý.

Có thể không ai tin tôi đến với anh không phải vì tiền, nhưng quả thực tôi yêu anh chỉ vì anh quá chân thật. Có bầu, bố mẹ anh cho cưới, tiếp đó là những tháng ngày đau khổ. Sau khi cưới, anh chỉ biết chơi game, không quan tâm vợ suy nghĩ gì, gia đình anh lại không thích tôi, bố chồng cho rằng hai bên thông gia không môn đăng hộ đối. Có thai nhưng đi làm về là tôi phải làm hết việc trong nhà. Khi sinh con, mẹ đẻ ra chăm tôi được một tháng, đó là những ngày tôi khóc vì thương mẹ. Chồng tôi công tử, mẹ tôi ra trông cháu mà không dám ăn, nhỡ làm cháu khóc là bị bà nội nói. Tôi thương mẹ đến quặn lòng, mẹ bảo hãy cố gắng, ngày xưa mẹ khổ hơn nhiều.

Một thời gian sau mẹ tôi về, con tôi ngủ ngày cày đêm, ban đêm tôi cứ ôm con, bà nội không trông đỡ mà còn bảo chồng tôi lên phòng khác mà ngủ, mai còn đi làm. Đẻ xong tôi gầy đi nhiều, đôi khi vừa làm vừa khóc nhưng dặn lòng không được cãi mẹ chồng, coi như làm việc để giảm cân. Đến khi tôi đi làm cuộc sống càng khổ hơn, cả ngày đi làm tối đến làm các việc khác đến 10h đêm mới được nghỉ, chồng chỉ biết chơi game. Trong một lần cãi vã, anh đã chạy xuống mách bố mẹ, ông bảo: "Tao bảo mày không nên lấy nó, mày thấy chưa"? Tôi chưa làm gì sai, luôn nghĩ cho gia đình, chưa cãi lại một câu, bao lần tự an ủi mình một ngày họ sẽ thích tôi nhưng có lẽ tôi đã nhầm. Khi đã bị ghét, dù có cố mấy vẫn thế. Tôi hối hận vì lấy anh nhưng nhìn con lại thương, không đủ can đảm vùng dậy. Tôi thiếu thốn tình cảm của bố mẹ vì ở cách xa quá, tôi nên làm gì đây?

Nguồn: Tam su                             

Có nên đi tìm cha sau 32 năm bị bỏ rơi

Suy nghĩ mãi cũng chỉ là suy nghĩ, một nửa tôi muốn tìm để biết cha đang sống hay đã mất rồi, nửa còn lại tôi vẫn hận lắm.

Tôi không biết bắt đầu từ đâu để vào câu chuyện của mình nữa. Tôi cũng không biết mình có phải mồ côi không vì từ nhỏ đã ở với bà ngoại. Tôi không biết quá khứ của mình như thế nào vì khi hỏi người lớn họ không nói. Tôi chỉ biết sơ sơ nhưng không biết đó có phải là sự thật không.


Cha đã có vợ trước khi lấy mẹ, chẳng biết mẹ có bị lừa hay không mà sinh tôi và anh trai tôi ra thì cha bỏ về với vợ lớn. Sau đó khi tôi mới được một, hai tuổi gì đó mẹ đi lấy chồng khác, bỏ tôi và anh trai tôi cho bà ngoại nuôi. Từ đó tôi không có cả cha lẫn mẹ. Tôi không biết mặt cha tròn hay méo.

Giờ tôi 32 tuổi rồi, trong thâm tâm tôi luôn muốn biết cha là ai, dòng họ bên cha như thế nào. Suy nghĩ mãi cũng chỉ là suy nghĩ, nửa tôi muốn tìm để biết cha đang sống hay đã mất rồi, nửa còn lại tôi vẫn hận lắm. Giờ không biết có nên tìm về cội nguồn của mình không? Xin mọi người cho tôi ý kiến. Chân thành cảm ơn.

Nguồn: Tam su                        

Anh hủy cưới vì đã yêu bạn của tôi

Vài tháng nữa tôi sẽ được mặc váy cô dâu thì anh nói chia tay. Bất ngờ quá tôi còn chưa định hình được mơ hay thật thì hôm sau bắt gặp anh tay trong tay với bạn tôi.

Tôi, một cô gái chuẩn bị bước sang tuổi 29, sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Tây Nguyên nắng gió. Bố mẹ đều là nông dân, tuổi thơ của tôi không như các bạn bè trang lứa khác vì từ nhỏ đã rất vất vả vừa đi học vừa phụ bố mẹ rất nhiều. Chỉ là học sinh tiểu học thôi tôi đã phải cấy lúa, gặt lúa như người lớn. Gia đình tôi cũng không hạnh phúc gì, tôi thường xuyên chứng kiến cảnh "cơm không lành canh không ngọt", rồi những lần bố tôi chửi và hất mâm cơm trước mặt chúng tôi. Hình như quá quen với những điều đó nên tôi trở nên lỳ, không bao giờ khóc. Bố là người đàn ông yếu đuối, không có bản lĩnh và luôn nghĩ tiêu cực. Khi lớn lên tôi luôn tâm niệm rằng sau này lấy chồng nhất định không lấy người như bố.

Rồi thời gian trôi đi, tôi cũng học hết cấp 3, mong mình đi thật xa không phải ở nhà, không muốn ở vùng quê nghèo và phải nhìn thấy bố. Tôi thi vào một trường đại học ở Sài Gòn, tự đi làm nuôi bản thân ăn học. Ra trường tôi làm tại Sài Gòn nhưng lương tháng cũng không nhiều. Mẹ ở nhà rất vất vả và khổ cực khi sống cùng bố. Anh trai tôi công việc ổn định và lập nghiệp tại Sài Gòn. Hàng ngày nghe điện thoại mẹ gọi khiến tôi rất đau lòng, ở nhà bố luôn chửi bới và đập phá mỗi lần làm ăn không được, cả khi ốm không ăn được cơm hay không ngủ được bố lại quậy phá, cái đó chúng tôi cũng quen rồi.


Tôi thương mẹ vì mẹ chỉ có một mình, mẹ nói cũng muốn ly hôn để giải thoát nhưng thương bố và thương con cái khi tôi chưa lập gia đình. Vào một đêm mẹ điện thoại nói bố không ngủ được, cứ đập đầu vào tường làm mẹ rất sợ. Tôi đã khóc không thành tiếng và rồi quyết định quay trở về, về nơi tôi từng ngày muốn chạy trốn. Tôi muốn được bên và chăm sóc mẹ. Tôi xin được làm hợp đồng tại một cơ quan nhà nước. Về làm một thời gian tôi có yêu một người nhưng rồi cũng không có kết quả vì người đó phản bội tôi, còn tôi không thể tha thứ. Mối tình đó cũng làm tôi chống chếnh một thời gian khá dài. Sau đó 2 năm tôi gặp anh, một người đàn ông từng trải ở tuổi 33, anh cũng làm ở một cơ quan nhà nước cách tôi vài cây số.

Ở anh tôi thấy sự ấm áp và an toàn. Chúng tôi yêu nhau dưới sự ủng hộ của mọi người. Tôi cảm thấy anh là điều hạnh phúc duy nhất mà ông trời mang đến cho mình, có anh bên cạnh tôi thấy mình tự tin hơn rất nhiều, nghĩ lấy anh tôi sẽ là người hạnh phúc nhất thế gian. Anh là người chu toàn, lo được cho tôi và tôi cũng không phải sống xa gia đình. Dù áp lực công việc hay buồn phiền về gia đình nhưng hàng ngày được nói chuyện với anh là mọi thứ như tan biến hết. Không ngờ anh lại là liều thuốc tinh thần tốt như thế. Tình yêu cứ trôi qua êm đềm như vậy, chúng tôi đều dự tính ăn tết 2016 xong sẽ cưới, anh yêu tôi rất nhiều. Vậy là chỉ còn vài tháng thôi tôi sẽ được mặc váy cô dâu, bên cạnh tôi anh là chú rể, mẹ tôi sẽ mừng còn tôi sẽ khóc vì hạnh phúc. Tôi đã mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ. Tôi đã mặc định sẽ như thế.

Nguồn: Tam su